Em
lại thấy sự hụt hẫng, chênh vênh và mệt mỏi! Nhiều lúc em thấy mình
thật tồi tệ, những khi mà tâm hồn và thể xác em là hai vậy.Khi tâm hồn
em cứ lang thang nơi nào ,thì trái tim em vẫn hướng về nới xa đó,nhưng
khi mà lý trí và trái tim không thể là một.
Cuộc
sống với em quả thật khó khăn, em càng cố gắng giấu mình trong cái vỏ
bọc mà bấy lâu em tạo dựng,thì tâm hồn em lại lạc buớc cứ tìm về phương
trời xa xôi nào đó.Nhiều khi em như con thiêu thân lao vào thứ ánh
sáng mập mờ ấy,để rồi mỗi lúc em lạc bước giữa sự mê hoặc của đường
đời.
Em
lạc bước ngay trên con đường mà em lựa chọn,em đắm mình vào những giấc
mơ,rồi giật mình tỉnh dậy vào mỗi buổi sáng sớm.Rồi em lại quên mình
là ai?muốn gì và cần gì?Để rồi em lại mong mỏi có bờ vai,vòng tay ai đó
dìu em qua đoạn đường mà em lựa trọn ấy.
Nhiều
khi em mệt mỏi với chính những lựa chọn của mình.Em luôn mong có anh
bên cạnh,để mình cùng nhau dìu dắt nhau qua những khó khăn của cuộc
sống.Nhưng có lẽ người mà em chọn lại không thể là của riêng em.....
Em
sợ mình sẽ hi vọng rồi lại thất vọng,và rồi lòng em ngập tràn nỗi sợ,
nỗi sợ cứ ám ảnh trong em một ngày lạc mất anh,anh không còn bên em
nữa,nhưng em không cho phép mình được gục ngã.
Nên...!!!
Em
rất cần anh! Và em cũng cần ở anh nhiều thứ:cần yêu thương,ngọt ngào,
thêm chút lãng mạn nữa, em cần thêm chút hơi ấm đôi bàn tay và anh hãy
ôm em thật chặt để em bớt chênh vênh anh nhé.
Cuộc
sống em luôn cảm thấy thiếu, thiếu một bờ vai vững chắc cho em dựa
những khi chênh vênh,mỏi mệt.Anh hãy bù đắp khoảng trống trong tâm hồn
em anh nhé.Và anh ơi!Hãy cho em thêm chút lòng tin, tiếp thêm cho e sức
mạnh để vượt qua giai đoạn khó khăn này. Để nỗi sợ không còn hiện hữu
bên em anh nhé.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét