Trang

Thứ Tư, 26 tháng 12, 2012

Hoa tên em

Em
mang tên
loài hoa không sắc
tô điểm cho đời hương tỏa về đêm
loài hoa ấy nhiều người biết đến
hương chỉ nhẹ nhàng
thoang thoảng bay
hoa tên em
cũng
chẳng mặn mà
rực rỡ như muôn loài hoa khác
không đẹp chẳng xinh
như ai đó
nhưng
dịu dàng đằm thắm dễ thương
em
chỉ là em
loài hoa nhỏ bé.





Nỗi nhớ nồng nàn


Nỗi nhớ nồng nàn có về bên anh?

Khi em gửi gió những niềm thương nhớ!

 

Nỗi nhớ nồng nàn có về để anh thấy vấn vương

Hay chỉ là em một mình nơi xa nhớ

Em không tự trách hn,buồn mình duyên yêu nhạt

Bởi đau đớn là thừa chuyện bội bạc thế gian


Em chỉ chạnh lòng trong rối rắm thực hư

Hay em chỉ là một người đàn bà ngốc nghếch

Lơ đễnh ngó đời sống bằng tình ngờ nghệch

Người ta cũng nói em là người đàn bà ngốc


Ừ vốn đã quen với những gì em đang sống

Em chỉ khuyên lòng quen với tình yêu vay mượn

Gắn hạnh phúc với những gì mà em hằng thừa nhận

Năm nỉ lòng quên với ấm áp ân tình

 

Tiếc nối chi,khi duyên kia chẳng thể  

Tình đã qua những gì còn có thể

Tim em đã từng thổn thức vì ai

Nỗi nhớ nồng nàn xin gọi mãi niềm xa...!!!

 

 

Tình chiêm bao

Mong sao cứ mãi trong mơ
Anh ơi không tỉnh cho vơi nỗi buồn
Trong mơ ta được yêu nhiều
Tỉnh chi giấc ngủ mang nhiều nhớ thương !

Tình trong mơ bao giờ cũng đẹp
Chỉ mơ thôi cứ mơ mãi mơ hoài
Em cũng muốn được mơ như vậy
Để khỏi buồn khi duyên ấy chẳng thành

 
Chỉ vì sợ tình chúng mình cách trở
Mang tâm tư sầu nhớ cả một đời
Nên vẫn muốn mơ hoài mơ muôn thuở
Trong giấc nồng em mãi mãi bên tôi
 
Nếu trong mơ em bên anh mãi
Thì anh ơi anh cứ mơ hoài
Em muốn bên anh trong hạnh phúc
Nhưng chỉ là mơ ... anh sẽ tỉnh thôi mà


Với em...anh chẳng thích mơ đâu
Muốn được bên em đến bạc đầu
Muốn được cùng em luôn tối sớm
Muôn đời mình luôn mãi có nhau !

Thơ đối....

Thuyền và biển



Một ngày không gặp nhau
Lòng cồn cào nỗi nhớ
Như bến nhớ con thuyền
Mỗi khi thuyền ra khơi

Sóng ơi thương nhớ ai
Mà mãi xô bờ cát
Thuyền ơi về nơi đâu
Để bến mãi đợi thuyền

Mong đêm trôi thật nhanh
Cho bình minh bừng sáng
Bến mãi mong thuyền về
Cho bến hết cô đơn

Bến ôm mãi con thuyền
Chẳng muốn thuyền dời xa
Nhưng đâu là cuộc sống
Nên thuyền vẫn mãi xa

Không thể nào chia cắt
Thuyền và bến mãi đâu
Chỉ đôi khi hờn dỗi
Thuyền xa bến thôi mà

Bến đâu có giận hờn
Đôi khi ghen với sóng
Cho tình mình thắm mãi
Bến ôm thuyền vào lòng

Cho dù cách xa nhau
Nhưng lòng luôn luôn nhớ
Thuyền mãi tận phương nào
Bến vẫn mong thuyền nhiều.


10/11/2012

TTH

Em say

Người ơi để lại chút tình
Để ai nhớ mãi bóng hình rồi say
Người đi có nhớ nơi đây
Giọt thương giọt nhớ vấn vương nhớ người

Vấn vương nỗi nhớ một người
Mong manh tình vẫn chứa chan ân tình
Hai ta vui mãi người ơi
Người đừng có để một mình em say

Ngày nào hẹn ước nơi này
Lời xưa đừng để gió bay lên ngàn
Vườn kia ong bướn lượn vòng
Ai mơ lạc lối hoang mang ta mình

Người ơi! Tỉnh lại chút tình
Đừng để em phải một mình em say



Buổi sáng chông chênh

Em lại thấy sự hụt hẫng, chênh vênh và mệt mỏi! Nhiều lúc em thấy mình thật tồi tệ, những khi mà tâm hồn và thể xác em là hai vậy.Khi tâm hồn em c lang thang nơi nào ,thì trái tim em vẫn hướng về nới xa đó,nhưng khi mà lý trí và trái tim không thể là một.

Cuộc sống với em quả thật khó khăn, em càng cố gắng giấu mình trong cái vỏ bọc mà bấy lâu em tạo dựng,thì tâm hồn em lại lạc buớc cứ tìm về phương trời xa xôi nào đó.Nhiều khi em như con thiêu thân lao vào thứ ánh sáng mập mờ ấy,để rồi mỗi lúc em lạc bước giữa sự mê hoặc của đường đời. 



Em lạc bước ngay trên con đường mà em lựa chọn,em đắm mình vào những giấc mơ,rồi giật mình tỉnh dậy vào mỗi buổi sáng sớm.Rồi em lại quên mình là ai?muốn gì và cần gì?Để rồi em lại mong mỏi có bờ vai,vòng tay ai đó dìu em qua đoạn đường mà em lựa trọn ấy.

Nhiều khi em mệt mỏi với chính những lựa chọn của mình.Em luôn mong có anh bên cạnh,để mình cùng nhau dìu dắt nhau qua những khó khăn của cuộc sống.Nhưng có lẽ người mà em chọn lại không thể là của riêng em.....



Em sợ mình sẽ hi vọng rồi lại thất vọng,và rồi lòng em ngập tràn nỗi sợ, nỗi sợ cứ ám ảnh trong em một ngày lạc mất anh,anh không còn bên em nữa,nhưng em không cho phép mình được gục ngã.

Nên...!!!

Em rất cần anh! Và em cũng cần ở anh nhiều thứ:cần yêu thương,ngọt ngào, thêm chút lãng mạn nữa, em cần thêm chút hơi ấm đôi bàn tay và anh hãy ôm em thật chặt để em bớt chênh vênh anh nhé.



Cuộc sống em luôn cảm thấy thiếu, thiếu một bờ vai vững chắc cho em dựa những khi chênh vênh,mỏi mệt.Anh hãy bù đắp khoảng trống trong tâm hồn em anh nhé.Và anh ơi!Hãy cho em thêm chút lòng tin, tiếp thêm cho e sức mạnh để vượt qua giai đoạn khó khăn này. Để nỗi sợ không còn hiện hữu bên em anh nhé.

Đừng dối em...

Đừng dối em anh yêu nhé
Trái tim em chẳng mạnh mẽ đâu 
Một trái tim mền yếu lắm mà
Trước anh yêu em không hề che dấu

Đừng dối nhé - anh ơi em lầm lẫn
Muốn ai kia chia sẻ nỗi niềm riêng
Anh cứ mở cánh cửa lòng rộng nhé
Em bước vào - anh muốn vậy không anh?

Ngõ cũ ngày xưa lá vàng xào xạc
Em chẳng dám nhìn lá rụng rơi
Con đường ấy giờ lá phủ dầy
Em bước gót trần trên con đường ngập lá

Anh có thể là của riêng em không đó?
Câu hỏi có rồi câu trả lời - bỏ ngỏ
Có thể không?anh nói em nghe
Đừng dối em anh nhé - hãy trả lời trung thực nhé - anh yêu!!!

24/11/2012
TTH

Mưa



Mưa lại rơi khi mình vừa gặp
Hạt mưa nhỏ cũng ướt nhẹ bờ vai
Đường xa em ghé thăm anh
Bờ vai ướt anh hong khô anh nhé
Trời phương nam em biết rằng vẫn nắng
Thương em gái nơi xa nên trời khóc vậy thôi
Hạt nhạt khoan - hạt thì tha thiết
Hãy nhớ nhau dù hai phương xa vời vợi
Em nhớ anh tha thiết gọi tên
Bờ vai anh cho em lương tựa
Hãy xoa dịu nỗi lòng niềm thương nhớ nghe anh!
25/11/2012
TTH

Chiều mưa



Chiều mưa rơi cho lòng thêm lạnh
Em tìm về ký ức chợt lòng đau
Mãi về đâu mà chẳng thấy bóng nhau
Giữa lo toan bộn bề đời thực

Người ơi còn nhớ về xưa ấy
Mỗi phút đợi nhau mỏi mắt chờ
Thời gian trôi mãi đâu còn nhớ
Một nửa đi rồi,một nửa đợi mong

Đông tới rồi heo về lòng lạnh
Giây phút nào lỗi nhịp yêu thương
Nào ai mải miết đi tìm
Để ai thương nhớ ngẩn ngơ nỗi buồn

Nơi nao vẫn âm thầm lặng lẽ
Để thời gian uổng phí nghe ai
Hãy bên nhau ấm áp nồng nàn
Đừng làm cho hàng mi đẫm lệ

Yêu làm chi? thương nhớ để làm gì?
Không quên được - nhớ càng thêm nhớ!
Người đi đâu - để vương những u sầu
Tìm nơi đâu những phút giây bình lặng?

TTH
26/11/2012

Thứ Ba, 25 tháng 12, 2012

Cách xa

Tuy rằng hai đứa hai nơi
tuy rằng xa cách biển khơi muôn trùng
lòng ta vẫn cứ tương phùng
tình ta vẫn cứ nở cùng bên nhau

bao nhiêu yêu dấu mặn mà
tình em thắm áo hoa cà anh ơi
nét huyền nhung nhớ đầy vơi
khẽ trao mộng ước về nơi ấy nè...

Không biết nói gì...!

Em luôn nghĩ ai đó sẽ chẳng may
Nếu trót dại khờ yêu em say đắm
Nên xin anh đừng nên cố gắng
Tìm đường vào vực thẳm trái tim em

Có khi nào anh thử nghĩ xem
Lý do gì khiến em trăn trở
Hay em sợ tình yêu dang dở?
Sợ tổn thương ai đó lỡ yêu mình!

Em không quên những cảm xúc chân thành
Khiến đôi lúc con tim rung động
Nhưng chỉ thế thôi, rồi trôi qua nhanh chóng
Chẳng để lại gì với người vốn đổi thay

Rồi sau này anh sẽ thấy mình may
Vì chẳng dại khờ yêu em say đắm
Những tình cảm vô tư trong trắng
Chỉ xứng với người thẳng thắn, thủy chung

Hãy từ bỏ đi, dù muốn hay không
Đừng uổng phí công em thuyết phục
Và em sẽ luôn luôn cầu chúc
Niềm vui cùng hạnh phúc đến với anh



Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2012

Em vẫn


Em vẫn cất mùa vào sau gương
để thấy mình còn trẻ
như ngày ấy em thời mười bẩy
mãi được vô tư trong sáng đến vô ngần

Em vẫn cất mùa vào những tiếng cười đùa
để thoát khỏi những suy tư trăn trở
đôi mắt,làn môi vẫn mọng đam mê
cho lòng mình tận hưởng những niềm vui

 16/11/2012

Đêm Noel


Đêm Noel năm xưa
Con thả hồn vào dòng người đi lễ
Tiếng chuông nhà thờ vang vọng
Đêm lạnh cóng người người đi hội
Góc giáo đường con im lặng khẩn cầu
Trên cao xa những thiên thần thánh thiện
Con xin người ban phước cho con nhiều điều may mắn
Phận gái mỏng manh , mềm yếu
Từ lòng kính tin nơi con
Xin chúa ban cho nhân gian chút lòng
Cho con ,cho đời
Chúa nhân từ thương xót nhân gian và những người như con.
Luôn hướng lòng mình về phía mà Chúa đang ngự nơi ấy.




Thứ Tư, 19 tháng 12, 2012

Em biết rằng anh chẳng yêu em!

Gửi người ấy!

Em biết rằng anh chẳng yêu em
Mà chỉ lấy em là người thay thế
Bởi người ấy của anh đang hờn dỗi
Em vô tình đánh thức trái tim anh

Em biết rằng anh chẳng yêu em
Khi mà người ấy lại về bên anh nữa
Nhưng anh ơi con tim em chỉ thể
Mở một lần rồi có lẽ ...khép lại thôi

Em biết rằng anh chẳng yêu em
Tình yêu em trao có khi nào anh trả lại
Trao những ân tình ấm áp đếm nơi anh
Tình yêu trân thành em trao anh ngày ấy

Em biết rằng anh chẳng yêu em
Nhưng anh ơi! tình em là rất thật
Chẳng bao giờ em giả dối đâu anh
Khi trao anh những cảm xúc chân thành

Em biết rằng anh chẳng yêu em
Vì tình yêu anh dành cho người khác
Chẳng phải là em có phải vậy anh ơi?
Con tim em mách bảo em rồi

Chắc có lẽ trái tim em khép lại
Trả anh về bên người ấy mà thôi!


26/10/2012
TTH 


Thứ Năm, 13 tháng 12, 2012

Chưa một lần gặp mặt


Anh à! Nhiều khi em tự hỏi lòng mình chẳng hiểu sao nữa em thấy lòng xôn xao, một nỗi nhớ vô hình bóp nghẹt con tim yếu ớt. Đã có lúc em không sao kìm nén được cảm xúc, nỗi nhớ anh luôn bên em mọi lúc mọi nơi . Chưa một lần gặp gỡ nhưng đã nhớ nhiều đến vậy, nhiều khi em cứ ngỡ như quen thưở nào.

Nhiều khi em muốn chạy đến bên cạnh anh cho thỏa nỗi nhớ, nhưng anh ơi mình xa nhau quá, em muốn nghe thấy tiếng của anh mỗi ngày, nghe tiếng lòng ai thủ khi buồn nhớ, nghe lời yêu đương tha thiet từ nơi xa ấy. Nhưng nhiều khi em thấy mơ màng xa xôi quá, em sợ ngày nào đó anh không còn bên em nữa, em sợ sợ lắm, em sợ em một mình đi qua những chuỗi ngày lặng lẽ để rồi mình đi lướt qua nhau mà không còn thấy nhau nữa.

Sao mọi thứ như sóng trào trong con tim em, sao em không thể nào bình tĩnh được. Một ngày không nhận được tin nhắn của anh em thấy ngày dài vô tận, em thấy trong lòng mớ cảm xúc lạ lùng, em giật mình thảng thốt ...không biết anh của em hôm nay sao như vậy ?

Anh có biết em mơ được anh nắm tay em cùng anh dạo chơi đâu đó, nhưng thật khó phải không anh ....nhưng em vẫn chờ ....em sẽ vẫn chờ, dù là chưa một lần gặp gỡ nhưng nỗi nhớ ấy cứ hiện về bên em, dẫu chỉ là mơ thì em muốn mơ một lần thật đẹp anh nhé.

Em và anh cách xa quá không thể cứ muốn mà gặp ngay được, nhưng biết phải làm sao đây khi mà nỗi nhớ ngày nhiều thêm, mình yêu thương nhau nhưng mình lại không thể gần nhau, em cũng không biêt sao ông trời lại sắp đặt như vậy.

Nhưng một mai khi em tỉnh giấc, khi em không còn có anh bên cạnh nữa thì không biết sẽ như thế nào? Nhiều khi em muốn lòng bình yên trong một khoảng thời gian nào đó, đừng nhung nhớ nhưng anh ơi thật khó anh ah !
Người thương ơi, biết bao giờ gặp mặt?
Em vẫn
mong
chờ
hy vọng
sẽ có ngày ấy !




Phố ảo

Tôi và anh chưa một lần gặp mặt
Chỉ gặp nhau trên phố ảo thân thương
Và mỗi ngày dạo qua con phố ấy
Cứ ngỡ xa nhưng......
đôi khi lại rất gần
Từng hơi ấm trao nhau bằng tin nhắn
Có những khi có đôi chút dỗi hờn
Dù chỉ là ảo biết là không có thực
Nhưng trong lòng vẫn có những sẻ chia
Nhưng trong lòng vẫn mang chút vẫn vương.

THN


 

Chỉ là riêng em

Có phải yêu nhiều mà nỗi nhớ rưng rưng?
Em không khóc ...chỉ trái tim nghẹn ngào đó chứ!
Một góc thiêng liêng ... nơi thẳm sâu luôn chứa đựng
Giọt kí ức của riêng mình... mãi thế phải không ta? 


Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

Em muốn buông tay


Anh yêu à, có lẽ giờ này em đã hiểu và em nên chấp nhận mọi điều anh ạ. Có lẽ là em nên buông tay ra để anh có được một cuộc sống êm đềm, thanh thản giống như là trước lúc gặp em. Có lẽ là em nên dừng lại ở đây thôi anh nhé! Em sẽ nhẹ nhàng và lặng lẽ bước ra khỏi cuộc đời anh, cuộc sống của anh. Anh hãy coi như không còn có sự tồn tại của em trên cõi đời này nữa nghe anh!

Em sẽ tiếp tục cuộc hành trình chiến đấu để giành giật cuộc sống của chính mình nhưng sẽ không còn có anh và những hình ảnh của anh bên cạnh nữa. Em vẫn sẽ tiếp tục nở những nụ cười thật tươi và chỉ giữ lại những giọt nước mắt cho riêng mình trong những ngày sắp tới. Em vẫn sẽ cười và cười thật tươi khi mọi người nhìn thấy em ngoài đời thực hay trong đời sống ảo của em. Em sẽ không để cho ai nhìn thấy những giọt nước mắt của mình nữa đâu.




Em sẽ trở về làm một người vợ chỉ còn biết đến mỗi chồng mình cho dù em không biết là mình có thể làm được điều đó hay không. Nếu không làm được thì em sẽ có anh bên mình trong những giấc ngủ mơ như trước nhưng chỉ thế thôi. Em sẽ không còn làm phiền tới anh nữa đâu. Anh hãy yên lòng và hãy luôn vui vẻ trong cuộc sống nghe anh! Kể từ ngày hôm nay, em sẽ không còn tồn tại nữa và sẽ không kiếm tìm anh nữa. Anh hãy giữ gìn sức khỏe và giữ vững tinh thần trước mọi gian nan thử thách và mọi biến cố của cuộc sống nghe anh!

Kể từ nay, anh sẽ không còn bị em làm phiền nữa và anh hãy sống sao cho vui vẻ! Không được gục ngã trước bất cứ khó khăn và thử thách nào đâu đấy nhé! Em muốn được thấy anh hạnh phúc bên một ai đó xứng đáng được hưởng niềm hạnh phúc bên anh! Em muốn được thấy anh an lành, thanh thản bên một ai đó khiến anh mãn nguyện trong mọi bề sau trước. Em không muốn mình là nguyên nhân gây ra mất mát cho một ai đó xứng đáng hơn em. Anh hãy mở lòng và cho một ai đó cơ hội để họ được bên anh, chăm sóc cho anh mỗi khi anh bệnh, anh đau và chia sẻ cùng anh mỗi lúc vui buồn!

Em muốn buông tay để được thấy anh hạnh phúc! Em muốn buông tay để không còn cảm thấy mình tội lỗi đầy mình khi gây ra nỗi buồn, nỗi khổ cho anh như bấy lâu nay. Em muốn buông tay để được thấy anh rạng rỡ trong một ngày mai! Em muốn buông tay để trao cho ai đó cơ hội được ở bên anh trong kiếp sống này. Em muốn anh có tương lai, em muốn anh có một ngày mai tươi sáng, anh có hiểu không?

Cảm ơn anh đã cho em một tình yêu

Miệng nói ghét nhưng lòng vẫn nhớ
Nói hết chờ nhưng dạ vẫn hoài mong
Nói hết thương nhưng vẫn giữ trong lòng
Vẫn in đậm một bóng hình ai đó!

Em thầm cảm ơn anh đã đến bên em ,dù sao cũng là một kỷ niệm mà có lẽ cả đời này em sẽ chẳng thể quên được ,em cảm ơn ông trời đã mang anh đến với em cho dù rất ngăn ngủi nhưng đó là những khoảnh khắc hạnh phúc trong cuộc đời.
Em nhớ...
Khoảnh khắc bên anh ấy
Em hạnh phúc.
Hai trái tim chung nhịp đập..

Em nhớ khoảnh khắc ấy . Mình dừng lại anh nhé... chúng ta đâu có thể đi xa hơn được em biết là như vậy nhưng ..mình yêu nhau nhưng không thuộc về nhau .

Anh ah ! Em nhìn mưa rơi  em nhớ đến ngày hôm đó chúng ta bên nhau ,nhưng em không thể cho anh tất cả .
Ngày hôm đó chúng mình cùng nhau chung bước con đường ấy .Cầm tay em anh hôn rồi anh khẽ nói em vẫn nhớ câu nói đó của anh .
Tới giờ có những đêm nằm mơ gặp anh, em lại nghĩ: Em vẫn muốn nói với anh thêm một lần nữa rằng "Em rất nhớ anh " Em biết đó chỉ là giấc mơ không bao giờ có thật.Nhưng dù là mơ thì em vẫn muốn anh biết là em nhớ thương anh nhiều. Nhưng biết đâu khi nào đó chúng mình vẫn có thể gặp lại nhau . Biết đâu, khi ấy anh lại ôm em với tất cả những ấm áp như ngày nào… Nhưng... Giấc mơ mãi chỉ là mơ phải không anh?

Em biết trước rằng mình bên nhau mà luôn biết trước ngày nào đó mình sẽ không còn là của nhau khi anh như vậy....còn em đã có chồng? Em biết là sẽ như vậy. 

Nhưng em biết là mình phải làm gì ,thế nào để quên anh ,thôi nhớ thương anh .Nhưng em rất chênh vênh trong nỗi nhớ thương ấy .

Giá như

Giá như anh đừng đến
Em để lòng lạnh im
Gía như anh đừng tìm
Thì em đâu khắc khoải

Gía như anh đừng nói
Những lời đầy yêu thương
Gía như mình đừng lỡ
Bước vào cuộc đời nhau 

Thì giờ đây em đâu
Trăn trở cùng đêm vắng
Gía như em có thể
Đón nhận tình anh trao 

Gía như ôi giá như
Gía như mình có thể...


Giọt lệ sầu

Giọt sầu còn đẫm trên mi
Yêu chi rồi để biệt ly hỡi nguời
Ở đây giờ vắng tiếng cười
Từ khi hai kẻ mỗi người một nơi

Lệ sầu sao mãi tuôn rơi
Ép mình cười gượng dù tơi tả lòng
Ái ân nhạt nhẽo bên người
Mình tôi thầm khóc tơ hồng trái ngang

Trách sao duyên số bẽ bàng
Hai bên tình nghĩa biết đàng nào đây
Âm thầm sống với đắng cay
Mặc nhiên tiếp nhận đổi thay của đời


Có lẽ nào ta không thuộc về nhau

Có lẽ nào, ta lại phải xa nhau
Em một mình giữa mưa chiều lạnh giá
Sau hôm nay phải quên đi tất cả
Mọi con đường đều không rẽ về nhau…

Có lẽ nào, chỉ một lời chia tay
Anh lặng lẽ quay lưng về phía nắng
Và phía trước, những khung trời màu trắng
Hạnh phúc nào, sẽ đón đợi chúng ta?

Có lẽ nào, mọi thứ sẽ trôi qua
Như con sông không trôi về bến đợi
Đêm mùa đông mong chờ một ngày mới
Sớm mai nào, anh lại đứng chờ em?

Có lẽ nào, tình giống như giọt sương
Đợi bình minh rồi vụt tan lặng lẽ.
Có con gió thổi qua rất khẽ
Mang em về nơi biển cả mù xa…

Có lẽ nào, tất cả là giấc mơ…
Phút nồng say mới đây rồi biến mất
Anh nhận ra một tình yêu rất thật
Nửa trái tim, nửa hạnh phúc viễn vông.

Có lẽ nào, không có một ngày sau
Phố mùa đông im lìm trong lạnh giá
Và đâu đây những nỗi buồn rất lạ
Khi ta yêu, nhưng đâu thuộc về nhau…


Vô đề

Ngày xưa!
... còn nhớ hay không?
Anh đem tình ái....
tô hồng tim em
Bây giờ...
anh lại mau quên
Anh đem gian dối
rãi lên tim này
Anh đem cả những...
áng mây
Một màu
xám ngắt
phủ đầy...đời em!

Bâng khuâng

Mai đây gặp lại nhau rồi
Bâng khuâng nghĩ ngợi vẽ vời mung lung
Mai gặp, liệu có cười không?
Nâng ly rượu nồng chúc sức khẻo nhau

Hay chỉ bâng quơ câu chào
Để cho mây gió tím màu dối gian
Khúc xưa đã lỗi nhịp đàn
Tình không trọn vẹn duyên tan bao ngày

Mai kia gặp lại nhau đây
Mượn vai kẻ khác giấu hoài nhớ thương
Duyên côi lỗi nhịp giữa đường
Thôi xin mai gặp, ngần ngường cố nhân

Xa rồi,quên được sao anh?
Em không quên được...nên đành dối gian
Mỉn cười môi trắng vành tang
Vô lo cười cợt dở dang mắt buồn

Bên ai diễn nốt vở tuồng
Không câu nhân ngãi, không vương vợ chồng
Chỉ là mượn có nói không
Mượn không nói có dối lòng đau thêm...!!!



Cho em

http://muatocroi.com/wp-content/uploads/2012/03/moi-tinh-dau-Mua-Toc-Roi.jpg

Em muốn có những chuỗi ngày yên ả
Ai tặng em cả bầu trời mộng mơ
Xua đi những áng mây mờ lơ đãng
Tặng em tất cả những lời yêu thương
Đông lạnh giá trái tim em buốt nhói
Phím nhạc lòng bỗng lại du dương
Đêm đông lạnh vang vọng về nơi ấy
Vương vấn tơ lòng giăng lối em đi
Nơi ấy xa xăm có bóng ai chờ...
Nụ cười vẫn nở tuơi thắm trên môi
Bình yên nhé! Hỡi người em yêu mến
Hãy mang về bên em luôn là những
Bình yên.

TTH
8/12/2012

Nhớ mãi...

Nối nhớ.....được thắp nên trong lòng!




Một buổi chiều, tôi đang thả hồn viên miễn theo tiếng gió lao xao đẩy đưa từng cánh lá ngoài hiên, bỗng “reng reng” ....tiếng chuông điện thoại kêu, tôi nhấc máy “Alô, tôi nghe đây…” “Alô, xin lỗi có phải số máy của H không ạ?” nghe thấy tiếng người đàn ông lạ tôi hỏi "Xin lỗi là ai đó?" người đó cười có vẻ rất vui rồi hỏi lại lần nữa “Có phải H không?...”, tôi bình tĩnh trả lời “Đúng là H đây, nhưng … là ai vậy ạ?” Người đó nói “Mình là Ch bạn có còn nhớ mình không?” “À…ờ…thật lòng mình không nhớ bạn…”.

Vậy là người đó hồ hởi nói như nhắc lại rất nhiều “dẫn chứng” và kỷ niệm ngày xưa ........cuối cùng người đó nói "Ch rất nhớ bạn, H không nhớ Ch thật sao?", người ấy nói “Thật sự là Ch rất nhớ H, mình đã tìm H rất lâu, vì ngày ấy học xong mình đi xa lại ít về nên không biết H ở đâu-Cuộc sống ra sao, mọi cái như thế nào nên hỏi thăm mãi giờ mới xin được số điện thoại của H . Nên mình gọi hỏi thăm chút về H…”, vậy là cuộc nói chuyện tiếp diễn tưởng như không thể dứt, người ấy hẹn khi nào có dịp thì gặp nhau.

Khi ấy tôi chỉ cười, rồi vô vàn những câu hỏi hiện hữu trong tôi : “Tại sao bạn nhớ tôi? Tại sao nhớ? Người nhớ tôi trong cơn say hay là trong cơn mộng mị? nhớ khi bạn không còn gì để nhớ nữa sao...?!” … Vậy mà 22 năm rồi tại sao người đó vẫn còn nhớ tôi, tìm tôi để làm gì? Những câu hỏi luôn hiện hữu trong tôi.Nhiều khi tôi cũng chẳng muốn nhớ gì hết nhưng sao những câu hỏi, những câu nói ấy làm tôi lại nghĩ suy chứ? Có phải là những phút giây nào đó nó bùng cháy, nhưng rồi lại tắt lịm như có một cơn gió vừa thổi qua làm tất cả trong ta bùng cháy lên như ngọn đuốc gặp gió nhưng rồi lại nhanh chóng tàn lụi… Và nhớ để làm gì?....

Sau đó một thời gian, cũng khoảng vài tháng tiếp theo người đàn ông đó lại gọi điện tới nói rằng "Ch đến nhà H có được không? Hay mình mời bạn đi uống nước nhé?!”. Tôi không hề suy nghĩ nói ngay “Nếu đến nhà chơi thì được còn đi uống nước thì mình phải…xem đã”. Vậy là chỉ một lúc sau có một người đàn ông lạ xuất hiện tại nhà tôi với dáng vẻ rất lịch lãm và hồ hởi, thật sự khi ấy tôi giật mình, nhưng trấn tĩnh ngay và hỏi : “Anh…anh hỏi ai và cần gì vậy?”, người đó cười nói “Mình là Ch đây bạn thật là… không nhận ra mình sao?” Làm sao tôi có thể nhận được chứ. “Ơ…à..ừ, lâu quá nên mình đã biết bạn như thế nào đâu mà nhận chứ…”, tôi cười nói vậy, rồi tôi mời vào uống nước, người đó nói những chuyện ngày xưa gợi cho tôi nhớ lại thời học trò xa lắm….

Người ấy nói ngày xưa rất quý tôi nhưng tôi đâu có biết, đến giờ người ấy nói tôi mới hay chứ có biết đâu mà nhớ với nhung gì chứ... Cứ như vậy tôi và người ấy nói chuyện thật nhiều, toàn những chuyện một thời áo trắng-phượng hồng-mộng mơ…đến khi ra về không quên dặn tôi “Hãy giữ liên lạc H nhé”. Cho tới giờ đôi lúc tôi cũng muốn nhớ, nhưng nỗi nhớ cũng ít khi trở về bên tôi, nỗi nhớ dài thê lê, cũng đôi lần nó làm tôi buồn, buồn thật nhiều trong những mưa nắng cuộc đời, cơn mưa cuối mùa thu làm cho nỗi nhớ của tôi được dịp ùa kéo về nhiều hơn.

Rồi tự nhiên tôi cứ mãi loay hoay với những nỗi nhớ mà ai đó đã dành cho tôi. Có thực sự là tôi muốn nhớ, tôi thích được nhớ, tôi vui vẻ khi người nhớ tôi ??? Có những lúc tôi cảm thấy cuộc đời mình cô đơn đến hoang vắng-giá lạnh-tê tái. Tôi tự nhiên bây giờ lại..muốn nhớ, hoài nghi về cái nỗi nhớ mà người khác đã dành cho mình. Tại sao vậy tôi ơi? Có phải lạ lắm chăng?! Trong đầu tôi giờ thật nhiều những ý nghĩ, liệu đó có phải là thật?

Có nhiều khi tôi lại cũng từng muốn ai đó ở bên tôi, người nào đó ở bên tôi, nhưng đến khi có được rồi thì trái tim tôi dường như thật sự không biết nó đúng hay sai, cứ mâu thuẫn với điều mình mong muốn và điều mình hiện có được, không biết nó có đang tồn tại hay không? Và điều đó tôi chỉ dám chôn giấu cho riêng mình tôi mà thôi, chỉ có trời biết đất biết và riêng mình tôi biết.

Nhưng không hiểu sao khi chiều buông, ánh mặt trời cuối ngày dần tắt thì … có một nỗi nhớ trong tôi như đã được thắp lên trong lòng, nó đốt cháy tôi trong hư không-trống trải một niềm riêng khó tả và không thể nguôi ngoai…mỗi khi mưa về không hiểu sao tôi lại nhớ về những điều gì..không thực đến thế, những gì đó có thật là đáng để nhớ nữa không? Tôi tự hỏi lòng có đáng nhớ? Nhớ để làm gì? Nhớ được gì đây???....tôi ơi…khờ khạo …Mưa vẫn rơi, cuốn trôi đi những cái nhớ, đong đầy những điều tưởng đã quên…mâu thuẫn với chính lòng mình…rơi rơi..... 


Mình viết bài này tặng người bạn...nếu bạn đọc được thì hãy luôn nhớ tới mình nhé bạn.
Bn thân 

Mãi chờ



Em mong ước
một ngày mình chung bóng
để hai ta thỏa nỗi chờ mong
em chẳng còn buồn
anh cũng hết đơn côi
có thể một ngày anh không còn nhớ
tới nơi đây em vẫn đợi anh nhiều
vẫn ngày ngày mong nhớ đợi anh yêu
yêu và nhớ mong anh nhiều anh lắm
vẫn chờ đợi nơi này
hãy yêu thương và nhớ tới nghe anh
đừng để em hờn tủi nhiều anh nhé
em chẳng bao giờ quên đau anh
luôn luôn nhớ yêu thương anh mãi
mình cảm thông chia sẻ sớm chiều
và biết anh cũng còn nhiều lận đận
nên vẫn chờ,vẫn đợi mãi vậy thôi
không giận dỗi,trách hơn nhau nữa
em chỉ biết ngồi chờ và chờ mãi mà thôi!

19/11/2012
TTH

Đêm mơ

Em đắm chìm trong đêm
những giấc mơ bên anh
có những giấc mơ trôi đi
có những giấc mơ mang hình hài nỗi nhớ chẳng thể gọi tên

nghe gió xào xạc từng âm thanh quen thuộc
anh đã đi đâu để em buồn tê tái
sao chẳng về bên em như xưa
mình cùng nhau trao những yêu thương nồng ấm

anh giờ này đang nơi đâu,còn có em bên anh không?
gió vẫn thổi lòng em thì vẫn lạnh
anh nơi đâu còn nhớ tới nơi này
em hàng ngày ngồi chờ và hy vọng

Có một ngày anh lại như xưa.

12/12/2012



Không ngủ



Đêm buồn
không ngủ dạ chơi vơi
nghĩ đến ai
sao nhớ não nùng
một nỗi niềm
say trong hư ảo
hồn ta bay bổng
tận nơi nào?
sao buồn
em giữ mãi không thôi?
nuối tiếc làm chi
ngày xưa cũ
làm chi
nghiêng ngả
mắt đượm buồn
lòng sao
chìm đắm trong mộng mị
nghĩ đến làm gì
thêm buồn tủi
thôi em
không nghĩ ngày xưa cũ
dạ chẳng
âu sầu
chẳng đắng cay!


20/11/2012

TTH


Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

Trả cho người

Trả người một chút chung chiêng
Nửa thương nửa giận nửa nghiêng nghiêng tình
Trả em một chút nỗi niềm
Tơ vương gửi lại con tim hao gầy
 

Trả người một chút tình say
Câu thơ Anh viết một ngày hanh hao
Trả em mắt ướt hôm nào
Rưng rưng thương nhớ gửi vào hư không…! 



 

Lặng lẽ buồn




Em biết rằng anh chẳng nhớ em đâu
Vì bên anh... luôn có ai kia nữa
Trên đời này đâu có gì là không thể
Yêu nhau rồi ta lại xa nhau.

Những phút bên nhau tìm đâu thấy
Bàn tay tìm một bàn tay đâu rồi
Tình xưa ấy nào đâu còn nhung nhớ
Những cái nhìn ngây dại thưở đang yêu

Rồi nhạt phai dần theo ngày tháng
Trái tim anh đâu có chỗ dành cho em
Em cũng sẽ chẳng hỏi tại sao?
Và em biết anh đâu trả lời được.

Em sẽ buồn khi chẳng còn có anh
Một mình em những chiều đông lặng lẽ
Chẳng còn ai để cùng chia sẻ
Những ngọt ngào giờ cũng dần nhạt phai.

TTH 



Vắng anh rồi

Buổi chiều nay lòng em buồn man mát
Trời thu buồn giông bão lại về đây
Con đường đó hôm nào anh qua lại
Nay héo sầu vì mãi ngóng trông anh!

Nay đường vắng bởi chiều qua vội vã
Mưa che đầu, vàng lá khắp thôn quê
Giọt mưa thu luôn mằn mặn môi mềm
Em chợt nhận: “nước mắt” mình thì phải

Nay vắng anh chẳng ai người mang lại
Nụ cười tươi và mơ ước cho em
Cuộc đời ơi anh đi rồi thôi hết
Thôi hết rồi mộng ước đã tàn tro.

Em ở đâu hỏi ai: người có biết?
Xin một lần ta được ngắm nhìn nhau
Và lần cuối để mơ cùng nàng ngọc
Một giấc dài ta chẳng thức đâu anh!!!

Một tháng qua là bao ngày anh nhỉ,
Bao nhiêu giờ, phút, bao nhiêu giây?
Một thoáng qua đi rồi em ngơ ngác
Mất linh hồn, trí óc lẫn con tim

Mất anh rồi nụ cười nay rao bán
Mua nỗi buồn bằng được khắp nhân gian
Ngày qua ngày nụ cười ta bán hết
Còn nỗi buồn mua mãi hết đâu anh!!! 




 

Nếu một ngày...

Nếu một ngày... ly cà phê đơn độc
Nụ cười duyên đã chối bỏ trái tim
Làn khói thuốc đi tìm trong hư ảo
Ở nơi nào hạnh phúc có dịu êm?

Nếu một ngày... không còn "online nhé!"
Những đợi chờ vùi lấp những niềm vui
Chiều trống vắng héo mòn trong nhung nhớ
Hai tâm hồn chung nhịp sống đơn côi.

Nếu một ngày... không còn tin nhắn nữa
Lửa đã tàn, tro lạnh buốt lòng ai
Có ai bới trong tro đi tìm lửa?
Đem đóm hồng sưởi ấm những ngày đông.

Nếu một ngày... không còn lời hò hẹn
Biển lặng yên thôi vỗ sóng dạt dào
Bờ cát trắng cháy khô từng hạt nhỏ
Nụ hôn nồng tê buốt những niềm đau.
(suutam) 


 

 

Ước gì…




vì sao mộng ước ai trao?
cho em ước nguyện biết bao ơi này
ước chi vẹn mãi tình đầy
ước chi nhung nhớ chẳng ngày nhạt phai…

ước rằng mãi sẽ cùng ai
cho môi thắm nở lòng ai vui vầy
ước chi ấm áp vai gầy
niềm vui hạnh phúc ngập đầy tương lai…

ai ơi có thấu chăng này
bước chân cứ vội cho ngày chóng qua
ước ngàn hương ngát nở hoa
cho em rộn rã lời ca yêu đời...

đông nay ước nắng cho người
ước đem yêu dấu cho ngời đắm say
ước gì chung bước chiều nay
ước ơi ngàn dặm gió bay bay này…

ước gì như có vòng tay
ước gì âu yếm hương say bên người
trông xa khe khẽ nở cười
ngày mai hạnh phúc sáng ngời người ơi...




Giả vờ thôi...


Giả vờ em nghĩ vẩn vơ
Giả vờ chẳng nhớ, chẳng mơ đâu này
Anh ơi lối cũ xưa này
Em vơ vẩn đến ơ này chờ anh…


Giả vờ liếc mắt xanh xanh
Giả vờ quay gót để anh theo nào
Rung rinh suối tóc ngọt ngào
Em dang tay khẽ ép vào nơi tim…


Giả vờ em đứng lặng im
Giả vờ khe khẽ lim dim cúi đầu
Kìa ôi như có phép mầu
Lung linh anh đến từ đâu thế này…

Khẽ hôn lại nắm vai gầy
Em ơi xa vắng mộng đầy nhớ thương
Hoa ngời nay nở ngát hương
Anh yêu em lắm có thương không này…