Trang

Thứ Ba, 15 tháng 12, 2015

Lặng lẽ


Em ngồi lặng lẽ nơi đây
Nhìn đời với những tháng ngày mênh mông
Em ngồi bên những buồn tênh
Nỗi niềm trao gửi bồng bênh theo mây
Chiều tà bóng xế rồi đây
Mà sao tím cả chân mây lạ thường
Nhìn về nơi ấy con đường
Bóng dần đã khuất người thương nhớ người
Cuộc đời sao lắm đổi thay
Buồn vui cũng lắm đắng cay cũng nhiều
Lặng im nghe gió muôn chiều
Mà như ta thấy liêu xiêu cõi lòng
Thương thay thân phận má hồng
Chỉ nhiều chua xót chất chồng niềm đau
Thôi thì! hãy chẳng buồn đau
Chôn sâu ký úc nát nhàu ...mà vui
....TH....
14/12/15

Thứ Sáu, 18 tháng 9, 2015

Nếu!!!

Nếu một ngày anh về thăm nơi cũ
Vắng em rồi anh có nhớ không anh
Có thấy buồn mình anh bước đơn côi
Và quoanh anh chỉ còn là kỷ niệm

Nếu một ngày tim yêu cũng nặng im
Chẳng dộn dàng khi bên em như trước
Hoàng hôn xuống anh không còn nhớ nữa
Cũng chẳng mong chờ em đến bên anh

Nếu đêm về anh chẳng còn mộng mơ
Và hình em nhạt dần trong ký ức
Đêm buông xuống cũng chẳng còn nỗi nhớ
Em chẳng còn gì trfong trái tim anh

Em thấy mình quá đỗi mong manh
Trong nỗi nhớ của anh rồi...anh hỡi!





Hình như



Hình như nỗi nhớ về qua đây
Mùa đã sang rồi dáng hao gầy
Nhớ ngày xưa cũ niềm vui dậy
Tình nào ngày ấy bao ngất ngây.

Thứ Bảy, 12 tháng 9, 2015

TÌNH TRĂNG






Trăng đêm nay soi mình trên sông nước
Thật lung linh dịu nhẹ thật êm đềm
Trăng soi mình chiếu ánh sáng lung linh
Mỏng manh trên dòng trôi sao hờ hững

Trăng lơi lả ru ai vào mộng đẹp
Con đò xưa vẫn bến đó chờ mong
Đợi chờ ai mà trăng mãi buong rèm
Gió đua đưa sao mong manh đến lạ

Trăng hôm nay chờ mong ai khắc khoải
Nỗi niềm riêng trăng buông thả ven sông.

TH
7/9/15


Chủ Nhật, 6 tháng 9, 2015

Thầm ước




Em mong về với biển  chiều nay
Để nắm tay anh lang thang dạo bước
Và cùng ngắm biển xanh thỏa thích
Về bên anh em hạnh phúc vô cùng

Ta bên nhau tay nắm bàn tay
Cùng say với biển thật ngất ngây
Trao nhau yêu thương nụ hôn nồng ấm
Xa nhau rồi nhớ mãi phải không anh

Em giờ đây gửi gió đến bên anh
Em khẽ nhẹ hôn bờ môi nồng thắm
Ngọt ngào lắm em thầm mong ước
Ta bên nhau hạnh phúc thật ngọt ngào.


TH
6/9/15


Thứ Bảy, 15 tháng 8, 2015

Thu


Đêm về nỗi nhớ vây quoanh
Con tim thao thức chẳng nghe lời
Ký ức nào ùa về đêm vắng lặng
Nhớ yêu thương thủa ấy nào nguôi
Đêm nay cũng như bao đêm
Lòng ngậm ngùi trong những đắng cay
Để rồi nỗi nhớ cứ vơi đầy
Và đêm cũng dần tan 
Để một ngày dạng ngời tươi sáng
Nghe đâu đây Thu về ngay ngõ
Mà đêm nay se lạnh ngỡ đông về.

TTH



Thứ Hai, 20 tháng 7, 2015

Nhớ thu xưa



Nay trời đã vào Thu chưa nhỉ?
Lòng thấy buồn nhớ mãi hôm nao
Ánh mắt nhìn bao lời trao gửi
Nhắn nhủ trong từng cái liếc ngang

Mà nay cảnh ấy bẽ bàng
Vắng rồi đâu thấy lòng đang,đắng lòng
Ai có nhớ bản tình ca thủa ấy
Đến bây giờ vẫn thấy âm vang


Lòng tôi lại thấy xuyến sang
Nhìn về nơi ấy dộn dàng làm sao?
Vẫn dịu dàng thiết tha một thủa
Và say mê như mới vừa qua

Như là chẳng thể chia xa
Như là vừa mới mặn mà vậy sao! 
Dẫu thế nào Thu xưa còn đó
Chẳng xa rời, như mới vừa qua

Tình nay cũng vẫn thiết tha
Hạ qua Thu tới tình ta vẫn nồng.

Thứ Bảy, 11 tháng 7, 2015

Thu về rồi


Hà nội ơi,tôi nhớ nhiều nơi ấy
Chiều Tây Hồ liễu rủ xuống mặt hồ
Nhìn làn nước lặng lẽ trôi hững hờ
Phố nồng nàn cùng dạo bước thong dong

Em bâng khuâng nhớ chiều Thu năm ấy
Bước bên ai mà lưu luyến người ơi
Tuy xa rồi lòng vẫn thấy bồi hồi
Nhớ nơi ấy chiều Thu buông nắng nhẹ

Nơi em ghé là nơi sao dịu nhẹ
Để lòng em vương vấn mãi chẳng vơi
Giờ mình em bước những bước đơn côi
Lòng lại nhớ chiều xưa sao mà Tím!

TH
lâu ngày rồi nay thơ thẩn chút cho nhớ lại ngày xưa.



Thứ Ba, 7 tháng 7, 2015

Một chiều cuối Hạ

Em đã về một chiều cuối Hạ
Nắng chẳng còn gay gắt như xưa
Em về nhặt hạt nắng vừa
Trải đều đầu ngõ em thưa mọi nhà
Đã lâu ngày em đây vắng bóng
Bạn xa gần vẫn ghé thăm 
Em xin chúc mọi sự an lành
Cùng Hạnh Phúc niềm vui trọn vẹn.



Thứ Hai, 6 tháng 4, 2015

Ký ức tuổi thơ

Ký ức tuổi thơ
Chỉ thấy vui mà không nghĩ gì. Chẳng là ngày ấy nhà nó gần kho lương thực nên ngày ngày khi nào có thể là mấy chị em nó bồng bế nhau vào đó chơi. Gọi là bế nhau đi chơi để cho người lớn còn làm,nhưng mỗi khi đi là chị em nó không quên cầm theo cái túi và cái chổi. Đứa lớn bế đúa nhỏ chạy lon ton,lâu dần chúng tôi cũng quen với các cô,các bác ngày ấy gọi là "Bán lương thực" rồi cứ mỗi khi chị em nó vào,thấy chị em nó vào là các cô,các bác luôn nở nụ cười hiền trên môi dù công việc nhiều khi cũng khá bận.
Những ngày thường chúng tôi vào xem mọi người xếp hàng,xếp sổ để đến lượt đong gạo,mà ngày ấy thời gạo sổ thì chao ôi đợt thì độn khoai,bột mì,ngô,hạt mạch...gạo thì còn có mọt nữa chứ...chị em nó cứ đợi những khi vắng người để quét,nhặt những hạt gạo và những hạt bột mì ,hạt mạch vương vãi...hihi...nói nhỏ nhé đấy là "quen" mới được vào đó quét đấy các bạn ạ ,chứ không thì còn lâu ...
Còn ngày mùa mọi người từ khắp các xã về nộp thóc thuế thì thôi rồi,ngày nào mấy chị em cũng vào và đem thêm vài cái túi to để có cái mà đựng...những người nông dân gặt lúa về phơi và đem đi nộp thuế thì có người sàng sảy kỹ,cũng có những người làm qua qua đại khái,đến đó thì họ lại phải sàng sảy lại,vậy là chị em nó có cơ hội quét hộ họ và có rất nhiều người thấy chị em nó vậy lại cho hết những hạt thóc gọi là nép ấy.
Hàng ngày chị em nó chăm chỉ quét và nhặt những hạt vương vãi cũng khá nhiều,mỗi ngày cũng được vài ống thóc cho dù những hạt thóc ấy nào là sạn cùng những hạt thóc nép thôi nhưng chị em nó rất vui.Chỉ vậy nhưng mỗi năm chị em nó cũng gom được vài bao thóc để đủ nuôi vài con gà.
Ngày ấy ông bà nó luôn khen chị em nó chăm chỉ,mấy chị em vui lắm.
Rồi vào mùa hè năm ấy có vài người trẻ mới về làm và nhìn chị em nó và nói ...Ơ! không để ý cứ mải làm vậy mà đứa nào đứa ấy lớn hết cả rồi...nghe văng vẳng đâu đó có tiếng một phụ nữ trẻ "Có lấy chồng làm lương thực không? Chị mày làm mối cho." Khi ấy nó ngơ ngác nhìn thấy chị đứng gần nó,chị còn trẻ ,trẻ lắm sau này nó mới biết chị chỉ hơn nó vài tuổi.
Thế là sau đó nó chẳng còn dám vào đó nữa...ấy vậy mà cũng đã mấy chục năm trôi qua,giờ trong nó luôn còn đọng những ký ức thật đẹp,những ngày ấy sao mà hồn nhiên ngây thơ đến thế.
PS/ Thời gian sau nó mới biết rằng có anh làm lương thực ngày ấy thích em nó ...hihi

Thứ Sáu, 3 tháng 4, 2015

Lưu bút xưa




Ngồi đọc lại dòng lưu bút ngày xưa
Thuở học trò biết bao nhiêu kỷ niệm
Giờ xa rồi vẫn còn bao lưu luyến
Của một thời mà cũng đã xa xôi
Còn chi đâu,nhưng nhung nhớ chẳng vơi
Ngày xưa ấy mình cùng nhau đến lớp
Rồi một ngày cũng mùa hoa phượng nở
Mình chia tay mỗi đứa một phương trời
Bấy nhiêu năm dòng lưu bút còn vương
Giờ cũng đã nhạt nhòa theo năm tháng
Tình học trò chúng mình mãi trong sáng
Dù xa nhau nhưng tình mãi mãi gần.

TTH

Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2015

Em trở về thôi


Em đã bỏ nhà đi lâu rồi ...
Thôi thì cứ mặc nhà hoang vườn trống như thế này không ổn
Em lại về dọn dẹp nhà cửa như xưa 
Và chăm chỉ thôi,nhà để hoang lâu ngày 
Hàng xóm vẫn ghé thăm em đó thôi,nhưng sao em vẫn thấy trống vắng quá...hihi...
Cũng vì em để nhà cửa lạnh thế cơ mà....ai mà còn muốn ghé chứ nhỉ.
Ừ thì!về mà dọn nhà đi,đừng có bỏ nhà hoang như vậy nữa em ơi.

Thứ Tư, 11 tháng 3, 2015

Hãy cố em nhé.




Lúc đầu tôi cứ tưởng rằng cuộc sống của em thật êm đềm,nhưng nào ngờ những sóng gió từ đâu tới...cuốn theo biết bao những công sức cùng những ước mơ của em đi thật xa,giờ đây bên em chỉ còn lại cuộc sống khó khăn và quá trật vật.
Khi ấy tôi tưởng em không thể đứng vững được nữa,em cứ cố gắng gượng ,gượng mãi để em đứng nên,đứng dậy từ từ bằng chính đôi chân của mình mà không có ai nâng đỡ .
Tôi biết là em cố gắng và cố gắng hết sức mới có thể được như ngày hôm nay,em đã tự mình cố và cố gượng dậy đừng để mình lại ngã thêm một lần nữa.
Cũng biết rằng bên em còn biết bao người thân yêu luôn động viên và khích lệ em để vươn lên,vượt qua những khó khăn mà em gặp phải.
Một lần nữa em phải cố gắng và cố gắng hơn nữa nhé!.
Em ơi! em hãy cố lên nhé. vì còn rất nhiều người bên cạnh nữa,này em hãy cứ đi đừng bao giờ chùn bước dù cho con đường em đi có như thế nào,phía trước có nhiều cảm chở và biết rằng khó khăn cũng còn rất ,rất nhiều vì đó là cuộc sống!.
Tôi mong em hãy cố gắng mà bước tiếp em nhé!.

Thứ Bảy, 17 tháng 1, 2015

Em biết rằng



Em biết rằng 
mình chẳng thuộc về nhau
Nhưng vẫn nhớ...và chờ đợi như thế
Gặp nhau rồi 
để nhung nhớ nhiều thêm 
Em ngồi đây...mà nhớ cứ đầy vơi

Em biết rằng 
tình mình sẽ phôi phai
Cuộc tình này ...đâu dễ ...để chung đường
Trái tim em 
đã quá nhiều vết sước
Em chợt buồn ...tình ấy mãi vẫn xa

Em biết rằng 
ta mãi chẳng gần nhau
Sao trời lỡ... cho ta duyên gặp gỡ
Biết làm sao 
chỉ là duyên... không nợ
Biết làm gì ...khi hai đứa cứ mãi xa

Thôi chúng mình 
đâu thể thuộc về nhau
Mà cứ cố ...kiếm tìm... nhau chi nữa
Dừng lại đi 
nhưng tim... sao chẳng thể
Vẫn mãi là ...tri kỷ được không anh?

TTH
Một ngày thấy chẳng ra sao....



Thứ Bảy, 3 tháng 1, 2015

NỖI NHỚ


Mình em bên ly cafe
Nhìn dòng người tấp lập
Nhưng sao em thấy vắng
Em nhìn về phía ấy...
Phía không anh.!
Nay cũng như mọi khi
em chẳng thể ngủ ngon
Em lại nhớ...
những nỗi nhớ không tên
Giờ đây xung quoanh em 
chỉ thấy bóng dáng thân quen ấy
Chỉ thấy đôi mắt ấy
cứ mãi nhìn em.
Lúc này
em chỉ thấy tứ bề là gió
Cái lạnh cứ vây quoanh em
cơn gió nào cứ mãi bên 
Nỗi nhớ nào cứ xoay quoanh em
Bên em lúc này chỉ là nỗi nhớ!