Trang

Thứ Hai, 6 tháng 4, 2015

Ký ức tuổi thơ

Ký ức tuổi thơ
Chỉ thấy vui mà không nghĩ gì. Chẳng là ngày ấy nhà nó gần kho lương thực nên ngày ngày khi nào có thể là mấy chị em nó bồng bế nhau vào đó chơi. Gọi là bế nhau đi chơi để cho người lớn còn làm,nhưng mỗi khi đi là chị em nó không quên cầm theo cái túi và cái chổi. Đứa lớn bế đúa nhỏ chạy lon ton,lâu dần chúng tôi cũng quen với các cô,các bác ngày ấy gọi là "Bán lương thực" rồi cứ mỗi khi chị em nó vào,thấy chị em nó vào là các cô,các bác luôn nở nụ cười hiền trên môi dù công việc nhiều khi cũng khá bận.
Những ngày thường chúng tôi vào xem mọi người xếp hàng,xếp sổ để đến lượt đong gạo,mà ngày ấy thời gạo sổ thì chao ôi đợt thì độn khoai,bột mì,ngô,hạt mạch...gạo thì còn có mọt nữa chứ...chị em nó cứ đợi những khi vắng người để quét,nhặt những hạt gạo và những hạt bột mì ,hạt mạch vương vãi...hihi...nói nhỏ nhé đấy là "quen" mới được vào đó quét đấy các bạn ạ ,chứ không thì còn lâu ...
Còn ngày mùa mọi người từ khắp các xã về nộp thóc thuế thì thôi rồi,ngày nào mấy chị em cũng vào và đem thêm vài cái túi to để có cái mà đựng...những người nông dân gặt lúa về phơi và đem đi nộp thuế thì có người sàng sảy kỹ,cũng có những người làm qua qua đại khái,đến đó thì họ lại phải sàng sảy lại,vậy là chị em nó có cơ hội quét hộ họ và có rất nhiều người thấy chị em nó vậy lại cho hết những hạt thóc gọi là nép ấy.
Hàng ngày chị em nó chăm chỉ quét và nhặt những hạt vương vãi cũng khá nhiều,mỗi ngày cũng được vài ống thóc cho dù những hạt thóc ấy nào là sạn cùng những hạt thóc nép thôi nhưng chị em nó rất vui.Chỉ vậy nhưng mỗi năm chị em nó cũng gom được vài bao thóc để đủ nuôi vài con gà.
Ngày ấy ông bà nó luôn khen chị em nó chăm chỉ,mấy chị em vui lắm.
Rồi vào mùa hè năm ấy có vài người trẻ mới về làm và nhìn chị em nó và nói ...Ơ! không để ý cứ mải làm vậy mà đứa nào đứa ấy lớn hết cả rồi...nghe văng vẳng đâu đó có tiếng một phụ nữ trẻ "Có lấy chồng làm lương thực không? Chị mày làm mối cho." Khi ấy nó ngơ ngác nhìn thấy chị đứng gần nó,chị còn trẻ ,trẻ lắm sau này nó mới biết chị chỉ hơn nó vài tuổi.
Thế là sau đó nó chẳng còn dám vào đó nữa...ấy vậy mà cũng đã mấy chục năm trôi qua,giờ trong nó luôn còn đọng những ký ức thật đẹp,những ngày ấy sao mà hồn nhiên ngây thơ đến thế.
PS/ Thời gian sau nó mới biết rằng có anh làm lương thực ngày ấy thích em nó ...hihi

Thứ Sáu, 3 tháng 4, 2015

Lưu bút xưa




Ngồi đọc lại dòng lưu bút ngày xưa
Thuở học trò biết bao nhiêu kỷ niệm
Giờ xa rồi vẫn còn bao lưu luyến
Của một thời mà cũng đã xa xôi
Còn chi đâu,nhưng nhung nhớ chẳng vơi
Ngày xưa ấy mình cùng nhau đến lớp
Rồi một ngày cũng mùa hoa phượng nở
Mình chia tay mỗi đứa một phương trời
Bấy nhiêu năm dòng lưu bút còn vương
Giờ cũng đã nhạt nhòa theo năm tháng
Tình học trò chúng mình mãi trong sáng
Dù xa nhau nhưng tình mãi mãi gần.

TTH