Những vết thương hằn trong tim em đau nhói
Bởi có muốn cũng không sao xóa nổi
Nên em đành chôn giấu một niềm riêng!
Trên mái đầu tóc cũng đã điểm sương
Giấu niềm riêng vào sâu trong góc khuất
Nào ai biết đời em nhiều cay đắng
Có thể nào người mãi chẳng để tâm.!
Suốt đời này em vẫn mãi khắc ghi
Với yêu thương cùng niềm tin nơi ấy
Một ngày mai dù gió giông kéo tới
Em vẫn mong chờ con đường cũ rêu phong!.
Em không biết có khi nào anh nghĩ
Mong cho em được hưởng những ngọt ngào
Đường phía trước còn dài em mong ước
Nắng xuân về muôn hoa nở rạng ngời.!
TTH
Chiều buồn!
17/1/2014
17/1/2014