
Anh đến rồi sao nỡ vội đi
Để đêm đêm bên em là khoảng trống
Người đến rồi gieo nỗi nhớ mênh mang
Về nơi ấy chân trời xa xôi.
Anh đến rồi sao nỡ vội đi
Chiều thu ấy sao lòng người lạnh giá
Chỉ còn nghe lá rụng rơi nhiều quá
Đến rồi đi nỗi nhớ cứ vơi đầy.
Anh đến rồi sao nỡ vội đi
Con đường chiều thu tím sao vời vợi
Người đi rồi có khi nào trở lại
Để ai chờ hóa đã vọng phu!
Rồi đêm về trong những giấc mơ
Dáng hình ai cứ hiện về trước mắt
Vương nỗi buồn trên mái tóc em
Mắt em buồn tím cả trời yêu!
TTH
19/5/2013