Em giận mình quá yếu đuối, mong manh
Cảm xúc cứ đem gửi trao người khác
Niềm vui chưa vơi, nỗi buồn chợt đến
Nước mắt và nụ cười cứ xen lẫn vào nhau
Mà có nghĩa gì đâu nếu người em yêu
Chẳng phải anh mà là người khác
Người biết yêu em với dạt dào cảm xúc
Biết sống thật với chính mình và bất chấp mọi khó khăn
Em biết, tình cảm giành cho em,
Anh cố giữ trong tim
Chẳng thể nói ra.....
Cân nhắc kỹ càng mọi cái đúng, điều sai…
Em biết cũng có những lúc anh nén bâng khuâng
Khi nhìn em xác xơ với tình yêu khờ dại
Nhưng khổ nỗi vách ngăn nghiêng về lý trí
Anh chẳng dám đến gần dù chỉ là để nắm mỗi bàn tay
Em cũng biết có những khi say
Anh đã để trái tim mình chiều theo cảm xúc
Chân phương lắm, dù chỉ là một bàn tay nắm
Một ánh mắt nồng nàn, một chăm chút yêu thương…
Nhưng anh à, điều ấy càng làm em đau đớn
Bởi khi tỉnh cơn say, anh lại là chính anh như cũ
Bước qua em điềm nhiên giữa biển người qua lại
Tuy ở rất gần nhưng khoảng cách quá chơi vơi…
Em biết, rồi một ngày tất cả cũng qua thôi
Anh đến rồi đi, như mưa phùn mùa hạ
Em sẽ vẫn một mình ngồi đây gặm nhấm
Những giấc mơ xa vời về một ngày se sắt, bên anh...
st